Marketing What Matters

[WM EP 32] Những ngày, không bắt đầu lúc 7AM

Sáng nay mình dậy trễ, sau ngày đầu tiên chính thức ký tặng độc giả theo danh sách.

Lúc nhìn chồng sách nằm ngoan đợi ký, vàng óng như những trái chanh vàng, mình đã như muốn khuỵu. Khuỵu xuống, không phải chỉ bởi vui, mà còn bởi khi bạn ngồi đủ lâu, bạn sẽ đủ mệt và choáng. Tối qua, khi đặt lưng xuống, người mình cứng đờ.

Sẽ có những ngày như thế, khi bắt đầu cảm nhận rõ, nếu mình tiếp tục để bản thân “floating” trong quá nhiều điều có thể khiến mọi thử hỏng bét – mình chọn chậm lại.

Không phải để cho mọi thứ đã chậm, càng chậm. Mà để xuyên qua nhiều tiếng ồn, mình tĩnh tâm, cân nhắc “what really matters” và từng bước “eat an elephant” – “one bite at a time”.

Vì vậy sáng nay, mình nhắn mọi người chủ động, còn mình sắp xếp lại. Ngủ thêm một vài tiếng, chậm rãi thức dậy. Rủ Đô đi ăn sáng, đi dạo cùng Đô, trò chuyện với con về trường học, bạn bè. Kỳ lạ, chẳng cần gắng gượng, mỗi khi nói chuyện với thằng bé, mình luôn được tiêm oxytocin.

Hai mẹ con chọn hai phần ăn sáng lớn. Mình chọn thêm hẳn 2 phần nước chỉ cho… riêng mình. Có những bữa sáng vội vàng, với rất ít năng lượng, hoặc thậm chí chẳng kịp ăn sáng. Nhưng cũng sẽ có những bữa sáng cứ như cho người… khổng lồ. Mình tự nhận thức, mình cần sẵn sàng về cả thể chất và tinh thần cho thứ 7. Mình ăn và uống chậm rãi, cảm nhận mùi vị của từng món đồ và cả cách cơ thể phản ứng hào hứng với nguồn năng lượng được nạp.

Hít một hơi sâu, mình đưa Đô về và đi tới vài cuộc hẹn. Nhiều cuốn sách đã được chuyển tới độc giả, nhưng cũng có không ít cuốn sách, mình muốn trực tiếp gửi tặng mọi người. Không phải gì nhiều nhặn, nhưng mình thực sự muốn như vậy. Vậy thôi.

Bật playlist Norah Jones và gọi một tách trà trong lúc chờ đến giờ hẹn. Chỉ khi tĩnh tâm như thế, mình mới thấy thực sự ở trong một điều gì đó. Ví dụ như ở trong một cuộc trò chuyện tưởng tượng – khi viết những dòng nhắn gửi, tới người nhận sách. Mình đã yêu “Marketing Matters” như thế. Giờ mình cũng mong, nó giúp ích cho mọi người. Và biết đâu, mọi người sẽ yêu nó, như mình.

Hà Nội chiều nay vẫn nóng, nhưng đã có những cơn gió chuyển mùa, làm mình nhớ mấy câu thơ Hữu Thỉnh. Có những cuộc gặp, sau ngần ấy năm. Nhiều thứ đã thay đổi. Nhưng cũng có những thứ, vẫn luôn như thế, rõ nét. Bất giác mình nghĩ, cuốn sách này, vừa giống như một lần trở về, mà cũng giống như một điều tiếp nối.

Những công đoạn cuối cùng cho sự kiện đang được hoàn thiện. Thư mời cũng đã gửi đi. Mình đã có những hình dung đầu tiên, về không khí ấm cúng, dễ chịu của buổi sáng thứ 7. Một cảm giác ấm áp bao bọc. Thật mong mọi người cũng sẽ cảm nhận được điều đó thứ 7 này.

Tối nay, bên chồng sách, mình lại miệt mài viết lời đề tặng. Nhìn lại, ngón tay đã có vết chai mới. Lưng vẫn cứng và mắt vẫn mỏi. Nhưng nếu lựa chọn giữa việc, đơn thuần viết “Gửi tặng ai đó”, hay có thể chậm rãi viết xuống những chia sẻ, mình sẽ luôn chọn những lời, từ tất cả trân trọng của mình…

Chỉ còn ngày mai là câu chuyện của “Marketing Matters” chính thức bắt đầu. Chiều mai, Thomas cũng sẽ có mặt ở Hà Nội… Những cuộc hẹn hò cũng sẽ cứ thế kéo dài… Hoặc mở ra…

Bởi cuộc sống, như Tim LaHaye nói: Cũng là một cuốn sách mở cơ mà.

Bạn đã sẵn sàng cho buổi hẹn với “Marketing Matters” sáng thứ 7 này?

Chúng mình thì sẵn sàng rồi!

———————————–

Bài viết thuộc Series “What Matters“– Chia sẻ các câu chuyện về Marketing, Nghệ thuật, Cuộc sống tới 30.000 độc giả. Chuyên mục do Ekip Linhdam.Co ra mắt ngày 01.02.2023- dự án đặc biệt của Blog từ 2023. Chào đón chia sẻ của độc giả.

Riêng với chia sẻ vì mục đích thương mại, đăng bài trên báo mà chưa có sự đồng ý của tác giả là KHÔNG ĐƯỢC PHÉP. Quý đối tác/bạn đọc có nhu cầu tham khảo về dịch vụ hoặc cơ hội hợp tác với Linh trong những sản phẩm tương tự bài viết này, vui lòng tham khảo tại đây.

Linh Đàm (Emily)

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

ทีเด็��